Thay vì việc viết các lời chúc bình thường vào thiệp, bạn có thể độc đáo ý tưởng của bản thân mình hơn cùng với những bài xích thơ 20-11. Tiết điệu trong bài xích thơ cùng phần nhiều từ ngữ bay bổng để giúp lời chúc, lời tri ân của chúng ta thêm chân thực và có ý nghĩa sâu sắc hơn nhiều đấy. Thuộc tham khảo một vài bài thơ nhưng mà trang tìm việc làm spqnam.edu.vn đã tổng phù hợp ngay dưới đây nhé.
Bạn đang xem: Thơ về ngày nhà giáo việt nam 20-11
Top 5 bài bác thơ 20/11 xuất xắc nhất cho một ngày Nhà giáo
Ngày Tết bên Giáo
Tác giả: Đặng Ngọc Đào
Ngày vui xin chúc các Cô Thầy
Mạnh khỏe, bình an, giọng hát hay
Họp mặt với mọi người trong nhà vui tiệc nhỏ
Hoa tươi, chúc tụng thiệt đong đầy
Bao ngày vất vã mặt trường lớp
Dạy dỗ lũ em tâm huyết say
Đóng góp cho đời thêm nhan sắc thắm
Vinh danh rạng rỡ, cảm ơn dày...
Bài thơ "Không Đề"
Tác giả: Nguyễn Trung Dzũng
Tri thức ngày xưa trở lại đây,
n tình sâu nặng của cô thầy!
Người mang tia nắng soi đời trẻ;
Lái chuyến đò chiều quý phái bến đây?
Đò mang đến vinh quang vị trí đất lạ;
Cám ơn người đã lái đò hay!
Ơn này trò mãi ghi trong dạ…
Người đã giúp con vượt đắng cay!
Người lái đò
Tác giả: Thảo Nguyên
Một đời tín đồ - một dòng sông...
Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,
5 bài bác thơ ngắn mà sâu nặng trĩu tình thầy trò ảnh 3
"Muốn qua sông buộc phải lụy đò"
Đường đời muôn cách cậy nhờ tín đồ đưa ...
Tháng năm dầu dãi nắng và nóng mưa,
Con đò trí thức thầy gửi bao người.
Qua sông nhờ cất hộ lại nụ cười
Tình yêu xin tặng kèm người thầy kính thương.
Con đò mộc - làn tóc sương
Mãi theo ta mọi muôn phương vạn ngày,
Khúc sông ấy vẫn còn đó đây
Thầy chuyển tiếp những đò đầy qua sông...
Không đề
Tác giá: Nguyễn Thị Chí Mỹ
Cầm cây viết lên định viết một bài thơ
Chợt lưu giữ ra ni là ngày nhà giáo
Chợt trinh nữ cho rất nhiều lần cao ngạo
Thì ra con cũng giống như bấy nhiêu người.
Cầm bút lên điều thứ nhất con nghĩ
Đâu là cha, là mẹ, là thầy…
Chỉ là những xúc cảm vu vơ, tầm thường, nhỏ nhặt…
Biết lúc nào con lớn được,
Thầy ơi ! nhỏ viết về thầy, lại “phấn trắng”,”bảng đen”
Lại “kính mến”, lại “hy sinh thì thầm lặng”…
Những nhỏ chữ túc tắc xếp thẳng
Sao lại quặn lên hồ hết giả dối đến gai người.
Đã khôn cùng chiều bến xe pháo vắng hiu quạnh hiu
Chuyến xe cuối cùng ban đầu lăn bánh
Cửa sổ xe ù ù gió mạnh
Con mặt đường trôi về phía chẳng là nhà…
Mơ màng nghe giờ đồng hồ cũ ê a
Thầy gần lại thành nhẵn hình cực kỳ thực
Có đa số điều vô cùng giản dị
Sao mãi giờ con bắt đầu nhận ra.
Tri ân
Tác giả: Thái Tài
Thu tàn trời đã sang đông
Bồi hồi tấc dạ nhớ mong mỏi cô thầy
Người trao khát vọng hôm nay
Chắp mang lại đôi cánh em cất cánh vào đời
Bao chuyến đò im không lời
Ươm mầm xanh xuất sắc rạng ngời tương lai
Bên trang giáo án miệt mài
Hao gầy tâm tiết năm dài tháng qua
Từng câu từng chữ ê a
Bao lời khuyên bảo thiết tha nồng nàn
Mỏi mòn sớm trưa gian nan
Nhiều đêm tắt giờ đồng hồ ho khan quặn lòng
Bao cụ hệ đã sang sông
Thầy cô luôn mãi vọng trông theo cùng
Mặc đến mưa gió bão bùng
Vẫn lặng lẽ thắp sáng sủa vùng trời mơ
Hôm nay kính dệt vần thơ
Tri ân nhị tiếng vô bờ khắc ghi
Nẻo đời dẫu tất cả thịnh suy
Dù bao gian nặng nề mãi ghi ơn dầy
Mừng ngày đơn vị giáo hôm nay
Kính dưng lời chúc cô thầy muôn nơi
An khang niềm hạnh phúc rạng ngời
Gia can ấm cúng trọn đời yêu thương
Dẫu cho cách quãng ngàn phương
Lòng hoài tương khắc khoải vấn vương cô thầy
Bài thơ 20/11 khuyến mãi cô giáo ngắn gọn, giỏi nhất
Cô ơi
Tác giả: Thảo Thảo
Rời mái ngôi trường thân yêu
Bao năm rồi cô nhỉ?
Trong em luôn luôn đọng lại
Lời bảo ban của cô
Ngày ấy vào mùa thu
Bước chân em rộn rã...
Cô không lời từ giã
Xa ngôi trường tự thời điểm nào
Em cứ ngỡ chiêm bao
Cô về đâu, chẳng biết?
Vẫn vang lời tha thiết
Từ giọng cô nhẹ hiền
Thời gian bước triền miên
Cô không lần cù lại
Chúng em ghi nhớ cô mãi
Mong thấy cô trở về
Lúc xưa cô vỗ về...
Nay chúng em khôn lớn
Ngày tránh trường gần đến
Bao giờ chạm chán lại cô?!
Cô Giáo Lớp Em
Tác giả: Sưu tầm
Cô giáo lớp em
Xinh đẹp mắt hoành tráng
Làn domain authority trắng sáng
Đôi giày bóng loáng
Ai nhìn cũng choáng
Em chú ý choáng hơn.
Nhớ gia sư trường làng cũ
Bao năm lên phố, xa làng
Nhớ con bướm trắng hoa tiến thưởng lối quê
Nhớ bài tập gọi a ê
Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ
Xiêu nghiêng nét chữ dại dột khờ
Tay cô cầm nóng đến giờ lòng em.
Vở ngày thơ ấu lần xem
Tình cô như chị em biết lấy sánh gì.
Tờ i nguệch ngoạc bút chì
Thấm màu mực đỏ điểm ghi mặt lề
Thương ngôi trường cũ, nhớ buôn bản quê
Mơ sao được một ngày về thăm Cô!
Tặng cô đóa hoa hồng
Tặng cô với tất cả hương nồng sắc đẹp xuân
Tháng ngày khuyên bảo ân cần
Cho bao thay hệ góp thêm phần dựng xây
Tiếng cô tưởng niệm mới đây
Xây bao hạnh phúc tràn trề yêu thương…
Người đi dệt ước mơ
Chiều buông rộn giờ ve ngân
Bước chân thầy bỗng chậm dần mặt đường xưa
Một đời dệt thảm cầu mơ
Để em bao gồm một tuổi thơ huy hoàng.
Đò đầy gánh cầu mơ sang
Đổ về bến hứa hẹn vững tiến thưởng thầy trao
Thời gian tựa giấc chiêm bao
Quay đi ngoảnh lại sẽ vào tuổi ông.
Cảm ơn bao mong mơ hồng
Dưỡng nuôi ý chí cạnh tranh không chịu lùi
Hôm ni vững bước đường đời
Nhờ công thầy vẫn một đời bón chăm.
Bài thơ 20/11 khuyến mãi thầy giáo ý nghĩa, sâu sắc
Lá đổi màu tóc thầy
Tác giả: hồ nước Ngọc Quân
Về trường tiếp nhận huân chương
Gặp thầy gặp gỡ bạn tình thân dạt dào
Lâng lâng cảm xúc dâng trào
Tóc thầy điểm bội nghĩa độ như thế nào chẳng hay
Sân ngôi trường xanh thắm chồi cây
Phải chăng lá đổi màu tóc thầy của tôi
Ra về lòng gần như bồi hồi
Nguyện rằng luôn luôn mãi là fan trò ngoan.
Thầy với chuyến đò xưa
Tác giả: Nguyễn Quốc Đạt
Lặng xuôi năm mon êm trôi
Con đò nói chuyện một thời rất xưa
Rằng fan chèo kháng đón đưa
Mặc cho vết mờ do bụi phấn thân trưa rơi nhiều
Bay lên tựa mọi cánh diều
Khách xa xưa đó rất nhiều lãng quên
Rời xa bến nước quên tên
Giờ sông tĩnh mịch buồn tênh giờ đồng hồ cười
Giọt sương rơi mặn bên đời
Tóc thầy bội bạc trắng thân trời chiều đông
Mắt thầy mòn mỏi xa trông
Cây chơ vơ đứng giữa dòng thời gian...
Nghe thầy gọi thơ
Tác giả: è cổ Đăng Khoa
Em nghe thầy phát âm bao ngày
Tiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhà
Mái chèo nghe vọng sông xa
Êm êm như tiếng của bà năm xưa
Nghe trăng thuở cồn tàu dừa
Rào rào nghe chuyển trận mưa giữa trời
Thêm yêu giờ hát mẹ cười
Yêu thơ em thấy đất trời đẹp nhất ra…
Thầy
Tác giả: Ngân Hoàng
Con bất chợt thấy tóc thầy bội bạc trắng
Cứ trường đoản cú nhủ rằng kia là bụi phấn
Mà sao lòng bâng khuâng mãi không nguôi
Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi ...
Lớp học trò ra đi, còn thầy sinh sống lại
Mái chèo kia là đầy đủ viên phấn trắng
Và thầy là tín đồ đưa đò nên mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai
Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu …
Con cùng với thầy
Tác giả: Phạm Minh Dũng
Con với thầy
Người dưng nước lã
Con cùng với thầy
Khác nhau vậy hệ
Đã các lần tôi trường đoản cú hỏi mình
Mười mấy ngàn ngày không chạm mặt lại
Những thầy giáo dạy tôi ngày thơ dại
Vẫn tôi dằng dặc hành trình
Vẫn theo tôi rất nhiều lời cồn viên
Mỗi khi tôi lầm lỡ
Vẫn theo tôi gần như lời kể nhở
Mỗi lúc tôi kiếm được vinh quang...
Qua bi đát vui, qua phần đông thăng trầm
Câu trả lời sáng lên đậy lánh
Với tôi thầy ký kết thác
Thầy gởi tôi khát vọng người cha
Đường vẫn dài và xa
Thầy giáo cũ đón tôi từng bước!
Từng bước một tôi bước
Với đáng nhớ thầy tôi...
Bài thơ 20/11 thiếu nhi
Bài thơ xuất xắc ngày 20/11 mầm non
Hôm ni ngày lễ hội
Của cô giáo kính yêu
Em vui biết bao nhiêu
Tặng cô hoa lá đẹp.
Xem thêm: Câu Gián Tiếp Tiếng Anh Là Gì, Câu Gián Tiếp (Reported Speech) Là Gì
Đóa hồng nhung tươi thắm
Do em trồng, bắt sâu
Cô giáo nhìn thật lâu
Nụ cười như bày tỏ
Ôi cô vui vui quá
Trông em thật tuyệt vời
Đôi má như gọi mời
Cô hôn lên thắm thiết
Hai giờ đồng hồ thân thương
Hai tiếng "cô ơi!" sao niềm nở quá đỗi
Từ môi xinh bé cất gọi cô ơi!
Cô ơi! Con nạp năng lượng cơm rồi nhé!
Sạch cả đánh mà chẳng đổ ra bàn
Cô ơi! bé uống thuốc rồi cô ạ!
Khen nhỏ đi, con uống giỏi chưa nè
Thuốc đắng lắm mà con không hề khóc
Uống thuốc rồi sẽ khỏi bệnh ngay thôi!
Cô ơi! nhỏ ngủ rồi cô ạ!
Nhắm mắt vào, cô kể chuyện bé nghe
Chuyện kể rằng: nhỏ mèo con nó khóc
Mèo nhỏ hư không chịu đến trường
Con có hỏng như mèo không nhỉ?
Không khóc nhè, cô mẹ sẽ yêu quý con!
Cô ơi! con có đồ rất đẹp!
Mẹ vừa download ở chợ chiều qua
Chiếc nơ này có xinh lắm ko cô?
Con mặc vào xem đẹp không cô nhé!
Sáng đến mặt cô, chiều con về với mẹ
Sáng lại chiều rộn rã tiếng "cô ơi"!
Cô ơi! Cột giùm bé bím tóc
Thắt bính nhị chùm con mới thích cơ
Cô ơi! Mèo nhỏ hư thì khóc
Còn nhỏ ngoan, cô mẹ sẽ vui lòng
Rồi mỗi tuần cô thưởng một bông hồng
Hoa bé ngoan đem về khoe với mẹ...
Cô ơi!...!
Hai tiếng ấy thôi, sao mà quan tâm quá
Dù mệt nhoài vẫn vui rộn tim tôi
Đời nhà giáo ngèo bao lo toan vất vả
Vẫn vẹn nguyên tình vào ánh mắt thơ ngây
Bao ưu tư, nhọc nhằn quên hết cả
Có lẽ vì nhị tiếng ấy "Cô ơi!"
Bàn tay cô giáo
Bàn tay cô giáo
Tết tóc mang đến em
Về nhà mẹ khen
Tay cô đến khéo!
Bàn tay cô giáo
Vá áo mang lại em
Như tay chị cả
Như tay mẹ hiền
Hai bàn tay cô
Dạy em múa dẻo
Hai bàn tay cô
Dạy em đến khéo
Cô dắt em đi
Trên đường tới lớp
Đường đẹp quê hương
Đường dài đất nước
Bàn tay cô giáo
Tết tóc đến em
Về nhà mẹ khen
Tay cô đến khéo!
Bàn tay cô giáo
Vá áo mang đến em
Như tay chị cả
Như tay mẹ hiền
Hai bàn tay cô
Dạy em múa dẻo
Hai bàn tay cô
Dạy em đến khe
Cô dắt em đi
Trên đường tới lớp
Đường đẹp quê hương
Đường dài đất nước
Em là cô giáo mầm non
Tuổi song mươi, em phấn khởi phi vào nghề.
Anh cứ hỏi: Em có tác dụng nghề gì vậy?
Phút ngập ngừng, dịu dàng êm ả con gái
Thưa: Em là gia sư mầm non.
Ai cũng bảo nghề thầy giáo cao quý.
Nhàn hạ, thanh cao…em cũng thấy tự hào.
Hai bốn tuổi, chưa một lần làm mẹ.
Mà em tất cả thảy cả đàn con.
Con của em vui lắm anh ơi,
Suốt ngày “dạ”, “thưa” rồi “cháu biết”.
Chưa làm bà bầu mà như đã làm mẹ.
Chăm chút miếng cơm, giấc mộng trẻ thơ.
Cháu thì đông nhưng cô thì chỉ một.
Cháu dại khờ, cô vẫn còn đó tuổi song mươi.
Hết dạy con cháu học lại làm cho quan phân xử.
Hết làm quan lại tiếp sang làm cho mẹ.
Làm mẹ kết thúc rồi lại chuyển về làm cô.
Nghề của em là gắng đó anh ơi.
Có lỗi hẹn song lần đừng giận hờn, trách cứ.
Đã yêu mến rồi! Xin yêu đương trọn nhé anh!
Bài thơ 20/11 trung học cơ sở hay nhất
20/11
Khai ngôi trường thoáng sẽ trôi qua
Ngày thầy cô đến lòng ta rộn ràng
Thầy ta tóc cấp phai tàn
Vì lo dạy bảo cho bầy sinh viên
Sân trường Bách khoa bao gồm duyên
Đón chào các bạn khắp miền Việt Nam
Trường ta có phải trăng rằm
Mà sao ngày hội như phía trong trăng
Trường ta gồm một bảng vàng
Ghi tên các bạn tuổi kim cương nổi danh
Trường ta đẹp nhất tựa trong tranh
Giống như hương sắc đẹp của nhành hoa sen
Người người lũ lượt cầm phiên
Giữ các tiết mục đề tên trong trường.
Thầy cùng chuyến đò xưa!
Lặng xuôi năm mon êm trôi
Con đò kể chuyện một thời rất xưa
Rằng bạn chèo chống đón đưa
Mặc cho những vết bụi phấn thân trưa rơi nhiều
Bay lên tựa rất nhiều cánh diều
Khách xa xưa đó không ít lãng quên
Rời xa bến nước quên tên
Giờ sông tĩnh mịch buồn tênh giờ cười
Giọt sương rơi mặn bên đời
Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông
Mắt thầy mòn mỏi xa trông
Cây cô đơn đứng giữa mẫu thời gian.
Sưu tầm
Nhớ ơn thầy cô
Trùng khơi sóng vỗ dạt dào
Núi cao nhạn biếc lượn vào mây xanh
Công phụ vương nghĩa bà mẹ sinh thành
Ơn thầy cô đã đến danh cuộc đời
Đã trường đoản cú bao thuở xa xôi
Ông thân phụ mình sẽ dựng đồi nghĩa cao
Biết bao thủy chung thầy trao
Cô mang lại trí thức cất cánh vào mộng mơ
Cuộc đời luôn đẹp vần thơ
Tình thầy nhắc nhở ai ngóng đò sang
Cho cho dù vất vả trăm ngàn
Nhắc nhau ta nhớ cung lũ thầy cô...!
Hoàng Minh Thuận
Cảm ơn thầy cô
Uống nước thì đề nghị nhớ nguồn
Ăn trái thì yêu cầu nhớ người trồng cây
Dạy ta biết chữ hôm nay
Thành người hữu ích công thầy ơn cô
Lỡ thương mến nghiệp lái đò
Chỉ ao ước truyền dạy học trò thành công
Thầy cô nào bao gồm trông mong
Chúng con đề nghị nhớ ghi lòng tạc ơn...
Dạy từng đứa trẻ em thành "Nhơn"
Truyền từng bài bác giảng phấn mòn cổ đau
Chỉ ước ao trò hiểu thật mau
Cười vui trong dạ khổ lao cũng mừng
Thời gian thoăn thoắt chẳng ngừng
Thầy cô vẫn dạy trò cưng của mình
Đến đi từng đứa học tập sinh
Ai quên ai ghi nhớ ai nhìn thầy cô...
"Qua sông thì cần lụy đò"
Mấy ai qua ngoài nhớ đò ngày xưa
Người chèo dẫu gồm nắng mưa
Vượt qua sóng dữ, vẫn gửi học trò.
Cúi đầu xin lỗi thầy cô
Lâu rồi nhỏ cũng quên đò từng đưa
Chữ đầy hại nói thêm thừa
Công lao bảo ban chẳng khua trống kèn...
Sưu tầm
Bài thơ 20-11 giành khuyến mãi ngay thầy thầy giáo tiểu học
Thầy Cô
Cô là người bà mẹ hiền phú quý